nhân vật phản diện biến thành bạch nguyệt quang

Tác giả có lời muốn nói: Xin mọi người hãy cho Lục Ý thêm thời gian để cậu ấy hiểu rõ lòng mình, sau hai chương nữa sẽ hết ngược. Lục Ý quyết định sẽ lùi bước trốn tránh nhưng cậu cũng sẽ vì yêu mà dũng cảm tiến lên. Hết chương 34. Ban đầu tưởng Cố Diễn grylaherat1971. Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản Mới nhất lombardi firentia Cấp 4 ............ Trả lời 0 0 Báo vi phạm 7 ngày trước Mê Muiiiii Cấp 3 Chapter 36 Na9 dở nách lên xem có thâm ko mà sao thâm dữ dậy Trả lời 0 0 Báo vi phạm 9 ngày trước Mèo Béo Tu Ma Cấp 5 Chapter 5 Nhạt nhẽo ai bênh đc truyện này thì chịu Trả lời 0 1 Báo vi phạm 16 ngày trước Đông Nhi Cấp 3 Chapter 33 Tr ơi nu9 nguuuu quá đi lớn thúi đầu còn bị con nít gạt nhụcccc nào bên t chịu 🙂???? Trả lời 0 0 Báo vi phạm 19 ngày trước Đông Nhi Cấp 3 Chapter 31 T nghe rw nu9 gì mà thiên tài kinh doanh bất động sản ròi iq cao vào đọc vài chap chưa gì thấy phế vs ngu ngu rồi rw mạnh miệng lắm ha vào phế thấy mồ= Trả lời 0 0 Báo vi phạm 19 ngày trước Thỉu Năng Cấp 3 Chapter 73 Sao h xấu dữ thần zị Trả lời 0 0 Báo vi phạm 24 ngày trước Thỉu Năng Cấp 3 Chapter 71 Nhỏ này ảo tưởng, cục cứk trôi sông mà tưởng bông hồng Đà Lạt, thấy cái mặt là mít đặc ngang Trả lời 0 0 Báo vi phạm 24 ngày trước Thỉu Năng Cấp 3 Chapter 70 Thấy bộ này cx ổn với lại nu9 làm zị đúng đâu có sai,nu9 mà hk làm zậy thì đổi lấy 2 mạng, có điều nét vẽ hơi xuống ykr Trả lời 0 0 Báo vi phạm 24 ngày trước angels love Cấp 3 Chapter 70 t bắt đầu anti nu9 rr đấy t kh đọc truyện này nữa bye Trả lời 0 0 Báo vi phạm 26 ngày trước Chou Mún Kím Ck Cấp 4 Chapter 40 1 nhóm bạn gồm 2 nam 4 nữ Trả lời 1 0 Báo vi phạm 29 ngày trước Chou Mún Kím Ck Cấp 4 Chapter 21 Nu9 lớn lên giống mấy bà mẹ kế z🥹 Trả lời 1 0 Báo vi phạm 29 ngày trước Goo Junghyo Cấp 4 Chou Mún Kím CkNhìn hơi cấn cấn nhỉ😅. Y như vẽ mẹ kế na9 vậy Trả lời 0 0 Báo vi phạm 27 ngày trước Chou Mún Kím Ck Cấp 4 Chapter 20 Vãi giấy vệ sinh cx cùng nhãn hiệu Trả lời 1 0 Báo vi phạm 29 ngày trước Chou Mún Kím Ck Cấp 4 Chapter 19 Hiệu ứng trái tym nhìu dữ à Trả lời 2 0 Báo vi phạm 29 ngày trước Chou Mún Kím Ck Cấp 4 Chapter 15 Z là thk đại hoàng tử ghét hay ko ghét nam9 z Trả lời 0 0 Báo vi phạm 29 ngày trước Chou Mún Kím Ck Cấp 4 Chapter 13 Vcl tỷ tỷ muội muội dịch lộn sang thời nào r Trả lời 1 0 Báo vi phạm 29 ngày trước Trang 1 / 120 1 2 3 4 5 6 7 8 30 60 90 › » Lúc này ba vị thiên sư đã mất hết năng lực chiến đấu, nếu xuất hiện thêm một BOSS mạnh hơn cả Tôn Tấn thì chỉ có nước chết Nghị Thành thấy thế bèn nhẩm chú văn, sai Đỗ Yến đứng ở ngay khúc vậy một khi người sắp sửa đến kia ra tay, Đỗ Yến có thể đỡ được công kích để bọn họ kịp thời trốn Yến im lặng đứng trên đường, quay mặt về phía đầy sương, nghênh đón nhân vật tai to mặt lớn nhìn rất ngắn, chưa đầy nửa mét, chỉ có tiếng bước chân là rõ ràng đến mức bất Yến không nhúc nhích, cảm thấy đối phương chính là người mà mình muốn lát sau, trong màn sương mông lung xuất hiện bóng dáng mờ ảo. Người kia cao ngất, mặc đồ đen, lưng rộng eo thon chân dài. Nếu như không phải ở trong hoàn cảnh quỷ dị này thì cũng sẽ là tồn tại khiến người khác phải ngoái cách giữa họ ngày càng gần, sương mù trên đường cũng dần dần tản ra, đập vào mắt Đỗ Yến là gương mặt quen thuộc Yến không cảm thấy vui mừng gì, thậm chí còn cau Lang này trông có vẻ rất bất thường, nguyên nhân không đến từ vẻ bề phục của hắn chẳng khác biệt mấy so với trước đây, quần áo đổi thành màu đen, giày đen và 1 chiếc áo sơ mi đen đơn mạo vẫn như cũ. Thân là quỷ vương, chỉ cần hắn muốn thì vẫn có thể duy trì dáng vẻ lúc còn Yến đội chiếc nón rộng vành màu đen, giấu kín mặt mũi. Tiếu Lang phát hiện đằng trước có người thế là bèn dừng đánh giá Đỗ Yến trong chốc lát, nói “Ngự thi? Lại là tin tức sai nữa à.”Vừa dứt lời, Tiếu Lang đột nhiên vung tay lên, trận gió tà hóa thành lưỡi dao chém thẳng về phía Đỗ phản ứng cực nhanh, định di chuyển nhưng rồi bỗng ngộ ra, động tác chợt khựng lại, thân thể cứng Nghị Thành núp ở đằng sau hoảng hốt, tưởng rằng tại thực lực của mình không đủ nên thi sống không thể tránh đòn tấn công của quỷ vương. Y siết chặt lục lạc dùng để điều khiển, chuẩn bị quyết chiến đến huống trước mắt lại hoàn toàn bất đồng với những gì họ tà biến thành lưỡi dao sượt ngang qua đỉnh đầu Đỗ Yến, không gây tổn thương đến cậu, ngay cả một sợi tóc cũng chưa đứt. Chỉ có điều chiếc nón lại bị cắt thành hai nửa, rơi xuống Lang nghi hoặc cúi đầu nhìn tay mình. Chuyện gì thế này, rõ ràng hắn nhằm vào tim của người nọ, thế mà lúc hành động cơ thể lại như mất khống chế, đổi hướng tấn ngẩng đầu nhìn đối phương, chuẩn bị bồi thêm một đòn thì bỗng sững mắt Tiếu Lang mở lớn, vẻ mặt có chút kỳ quái, vừa kích động vừa phẫn Yến thấy hắn dùng sức siết chặt nắm đấm, thậm chí có thể thấy cả đường nét bắp thịt trên cánh tay thông qua lớp quần áo. Cằm Tiếu Lang banh chặt, đè nén loại cảm xúc kịch liệt nào Lang cứ ngơ ngác nhìn Đỗ Yến, đôi mắt dần biến thành màu đỏ rực như máu. Sau đó quỷ khí trên người trở nên nồng đậm trông bộ không gian quỷ vực đều chịu sự điều khiển của Tiếu Lang, mặt đất dâng lên từng luồng gió tà, vạn quỷ khóc sầu.“Xong rồi! Quỷ, quỷ vương cuồng bạo.”Ngay cả người thận trọng như Trác Kiệt cũng bắt đầu hoảng Yến không thể nói chuyện, chỉ im lặng quan sát Tiếu Lang, chẳng khác gì các thi sống bình Lang nhìn cậu, âm thanh trầm thấp như rít qua kẽ răng “Các người lại lừa ta, biết ta thích vẻ ngoài như vậy nên mới dùng yêu pháp để tạo ra dung mạo tương tự!”Cuối cùng Đỗ Yến cũng biết điểm bất thường nằm ở đâu. Đối phương ăn nói linh ta linh tinh, ban đầu còn rất lạnh lùng lý trí nhưng chớp mắt đã trở nên táo bạo điên ngẩn luôn rồi?Tiếu Lang từng biến thành kẻ ngốc vì cưỡng ép tách hồn do đó Đỗ Yến không thể không nghĩ tới khả năng này. Ngoài ra cậu nhớ trước đây đã nghe thấy chuyện liên quan đến quỷ vương và phái Lăng Lang hành sư nghịch thiên, bị giáng liên tục chín chín tám mươi mốt đạo thiên lôi. Lẽ nào thiên lôi không khiến hắn hồn phi phách tán mà lại biến hắn thành đứa ngốc?Đỗ Yến còn chưa hiểu rõ, Tiếu Lang đã bắt đầu bùng khí đen như mực tuôn ra từ dưới chân hắn, nhuộm con đường lẫn bầu trời thành màu u ám. Hắn vung tay, muôn vàn cánh tay quỷ bắt đầu duỗi ra từ dưới đất và vách cánh tay xương trắng vây xung quanh ba thiên sư đang núp ở đằng sau, cố gắng kéo bọn họ xuống đất. Mấy thiên sư vẫn còn chút bản lĩnh, đám quỷ chạm vào cơ thể họ đều bị hóa thành số lượng của bọn chúng quá nhiều, tàn tro chưa kịp rơi mất đã ngưng kết thành tay quỷ mới. Sức nhóm thiên sư cũng có hạn, mắt thấy tình huống càng ngày càng nguy hiểm, Ôn Nghị Thành định sai thi sống đến giúp đỡ thì bỗng phát sinh dị đen xung quanh Tiếu Lang phóng thẳng lên trời, quỷ khí đen kịt ngưng kết thành nhiều mặt người dữ tợn. Tất cả đều là biểu cảm trước khi chết, gào khóc thống khổ tuyệt vọng, càng nhìn càng thấy sợ xuất hiện lít nha lít nhít chật ních trên không, sau đó hội tụ thành dòng lũ mặt quỷ, cuốn theo thanh âm quỷ khóc và ngàn vạn oán khí lao về phía Đỗ dù cậu là thi vương nhưng cũng chỉ vừa xuất thế chưa lâu, sức mạnh còn chưa đạt đến mức tối đa. Nếu bị mặt quỷ đánh trúng, nhất định sẽ bị thương không càng ngày càng tới gần, phía sau còn là ba thiên sư đang đối phó với đống tay này Đỗ Yến vẫn là thi sống của Ôn Nghị Thành, xiềng xích trong cơ thể ép cậu phải đặt an toàn của y lên trên hết. Do đó cậu không thể tránh mà buộc phải đón độ của mặt quỷ cực nhanh, chớp mắt đã đến sát người Đỗ lướt qua.“…”Chẳng biết tại sao đám mặt quỷ xương xẩu kia lại như Moses tách nước biển*, rẽ sang hai bên khi cách cậu khoảng nửa mét.*Kinh Cựu Ước kể lại rằng, khi xưa người Do Thái phải làm nô lệ ở Ai Cập, cuộc sống vô cùng khốn khổ. Để giải thoát cho dân tộc khỏi cảnh tù đày, một người anh hùng đã vùng lên – đó là thánh Moses. Ông dẫn dắt 600 ngàn người cùng hành lý tháo chạy, vượt qua bán đảo Sinai. Thánh Moses giơ tay trên mặt biển, và biển ập lại như cũ, vào lúc tảng sáng. Quân Ai Cập đang chạy trốn thì gặp nước biển, Đức Chúa xô ngã quân Ai Cập giữa lòng biển. Nước biển ập xuống, vùi lấp chiến xa và kỵ binh, vùi lấp toàn thể quân lực của Pharaoh đã theo dân Do Thái vào lòng biển. Không một tên nào sống sótĐỗ Yến nhìn phạm vi nửa mét xung quanh mình không có mặt quỷ nào, rơi vào trầm tư.`Lệ khí trên người Tiếu Lang vẫn còn cao ngút trời, mất hết lý trí. Trước tình huống đó hắn cũng khôi phục chút bình tĩnh, nhìn Đỗ Yến bằng ánh mắt không thể tin giờ bọn họ như cá nằm trên thớt, suýt nữa bị tay quỷ kéo vào sâu trong quỷ vực. Ôn Nghị Thành thấy cơ hội sống sót đã đến, dứt khoát rung chiếc chuông đang cầm trong tay. Chuông này không phát ra âm thanh nhưng lọt vào tai Đỗ Yến lại chẳng khác gì sấm Yến cảm thấy sức mạnh của xiềng xích trong cơ thể đột nhiên tăng cao. Cậu hoàn toàn đánh mất quyền khống chế, móng tay nhọn hoắt nhô ra, lao về phía Tiếu Lang vẫn còn sững sờ ở bên Lang không kịp trở tay, miễn cưỡng chống tay đen thui dừng trước trán hắn, một tay ngăn cản đòn tấn công của cậu một tay định dùng để phản kích. Không ngờ quỷ khí mới đụng tới Đỗ Yến đã tản đi Lang ngẩn ngơ, có chút không thể tin nổi. Hiện tại trông hắn giống như vừa mới yêu thương sờ mặt đối phương hơn là công kích. Nhưng bấy giờ Đỗ Yến đã mất quyền khống chế cơ thể, đương nhiên sẽ không nương tay mà nhân cơ hội đó để đá Lang chẳng kịp phòng bị, bay ngược ra xa mấy mét. Thân thể thi vương thông âm dương, cú đánh của Đỗ Yến khiến hắn cảm nhận được cơn đau đã lâu chưa gặp.“Sao, sao cậu lại đá tôi?”Thân hình Tiếu Lang hóa thành sương đen, bay đến chỗ Đỗ Yến rồi mới hóa thực thể, đồng thời nói.“…”Đỗ Yến không thể nói chuyện nhưng trong lòng vẫn âm thầm đáp Em cũng đâu có muốn, bộ anh không thấy em đang bị người ta điều khiển à?Sau vài lần giao chiến, quỷ vương với thực lực mạnh mẽ lại rơi vào thế yếu một cách kì quái, mất hết sức đánh trả, chỉ đành miễn cưỡng chống Lang phát sầu. Hắn cũng muốn đánh đấm thật thoải mái nhưng chẳng hiểu sao tất cả đều không đúng như những gì hắn bị móng tay đen xì của thi vương cào suýt mù mắt, cuối cùng Tiếu Lang cũng nhớ ra một chuyện. Nếu không đối phó được với thi sống thì cứ giết người điều khiển nó là Lang tung hỏa mù, sau đó tấn công về phía các thiên sư ở đằng Nghị Thành giương mắt nhìn quỷ vương lệ khí trùng thiên đến trước mắt mình, trong lòng hoảng hốt, bất chấp cắn vào đầu phun máu lên chuông, trên người Đỗ Yến lập tức tỏa ra ánh sáng đỏ chói mắt, sức mạnh thi sống tăng lên gấp mấy Yến còn chưa hiểu gì đã thấy mình xuất hiện sau lưng Tiếu Lang rồi cắn vào cổ hắn. Hàm răng của thi vương trong trạng thái bạo phát sẽ cực sắc bén, cắn một phát là có thể rớt cả mảng thịt Lang là quỷ vương không có thực thể, miếng thịt rơi vào miệng Đỗ Yến lập tức hóa thành âm khí chui vào cơ thể Nghị Thành thấy tình huống xoay chuyển, định điều khiển thi sống xé xác quỷ vương thành từng mảnh nuốt vào bụng song lại phát hiện Đỗ Yến vẫn cứ đứng im tại chỗ, không nghe lệnh âm khí kia khiến xiềng xích trong cơ thể cậu vỡ tiến công của Tiếu Lang cũng đột ngột chấm dứt. Hắn sờ vào vết cắn nơi cổ, xoay người. Tiếu Lang nhìn Đỗ Yến, lệ khí trên người phai nhạt đôi chút, sau đó trên khuôn mặt tái nhợt bỗng xuất hiện vệt đỏ ửng.“Cái, cái đồ hàng nhái nhà cậu thế mà lại dám cắn tôi!”“…”Đỗ Yến há miệng song vẫn không thể nói thành lời. Xem ra tuy cậu đã thoát khỏi trói buộc nhưng thân thể vẫn chưa khôi phục hoàn Lang tức giận quay lưng, thấy chiếc chuông đeo trước ngực thanh niên kia đã hỏng. Ấn đường hắn giãn ra, lên tiếng “Ngươi làm vỡ pháp khí bản mệnh là muốn đưa cho ta thi sống này sao?”Ôn Nghị Thành đang mải nghĩ đến việc Đỗ Yến mất khống chế, pháp khí vỡ vụn, nhất thời không hiểu được ý Tiếu cũng chẳng chờ y trả lời, tiếp tục nói “Mặc dù chỉ là một cái xác nhưng trông rất hợp ý ta cho nên ta sẽ miễn cưỡng chấp nhận.”Sau đó, Tiếu Lang xoay người kéo tay Đỗ tay quỷ biến mất nhanh như lúc chúng xuất hiện, màn sương mù trắng dày đặc bao trùm mặt đất khiến thành Thuận Bình dần trở nên mơ điểm nhóm người Ôn Nghị Thành rơi từ trong thông đạo sang thế giới hiện thực vẫn vô cùng hoang họ nhìn nhau, sửng sốt hồi Kiệt hoàn hồn trước tiên, hỏi “Thế…tại sao chúng ta lại thoát khỏi tử cục kia được vậy?”Khương Việt nhìn sư huynh mình rồi lại chuyển qua Ôn Nghị Thành, đáp “Hình như Ôn thiên sư đưa lễ vật gì đó rất hợp ý quỷ vương…”Ôn Nghị Thành thấy đồng môn và cha đang vây quanh mình, khóc không ra nước cuộc y phải giải thích thế nào mới có thể khiến cha chấp nhận sự thật, pháp khí trấn phái đã nát, thi vương và quỷ vương chạy trốn đây? Bữa tiệc này do hội trưởng thương hội tỉnh làm chủ, tổ chức mỗi năm một lần, về cơ bản tất cả những người có máu mặt nổi danh ở khu vực đều sẽ tham nào Thành Du cũng nhận được thiệp mời, chỉ là ngoại trừ năm đầu nhận chức đốc quân ra thì hắn chưa từng xuất này có hai tấm thiệp gửi tới phủ đốc quân, một là đưa cho Thành Du, còn lại là tham mưu trưởng Nguyên bọn họ xuống xe đã khiến người đứng tại cửa đón khách hoảng hốt. Chẳng ai ngờ Thành Du lại có mặt phút sau, hội trưởng thương hội gấp rút chạy ra cái thời loạn này có tiền không quan trọng, có quyền có binh mới là vương đạo. Đối mặt với đốc quân Thành Du đứng đầu cả tỉnh, các thương nhân giàu có đều lo sợ tái trưởng tiến lên đón, nở nụ cười kính cẩn “Hôm nay đốc quân hạ cố đến chơi, kẻ hèn này không nghênh đòn từ xa, thật là thất lễ.”Thành Du khẽ gật đầu “Không sao, hôm nay ta không phải khách chính.”Hội trưởng sững sờ, luôn miệng bảo “Đốc quân cứ nói đùa.”Thành Du nhìn Đỗ Yến, đáp “Ta theo tham mưu nhà ta tới đây thôi. Em ấy vừa từ nước ngoài trở về, ta muốn dẫn em ấy đến làm quen với vài nhân vật nổi tiếng khác.”Hội trưởng nghe vậy liền hiểu được hàm ý trong lời nói của Thành Du “Không dám, không dám. Ở đây đều là người kiếm sống dưới quyền đốc quân, chẳng phải nhân vật nổi tiếng gì.”Nói xong, ông ta chìa tay về phía Đỗ Yến “Nguyên tham mưu, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, sau này xin hãy chiếu cố nhiều hơn.”Hàn huyên xong, bọn họ bèn tiến vào hội Du và Đỗ Yến không mặc âu phục mà thay vào đó là quân trang, hoàn toàn bất đồng với cảnh tượng xa hoa nhàn nhã trước khắc Thành Du xuất hiện, tất cả mọi người đều ngừng trò chuyện, chào hỏi Du khẽ gật đầu, sau đó dẫn Đỗ Yến tới một góc yên tĩnh vắng cũng đều hiểu tính Thành Du, nếu hắn không thể hiện ra thì chứng tỏ hắn không thích người nào đến quấy rầy mình. Nếu đến lấy lòng hắn lúc này sẽ chỉ chữa lợn lành thành lợn què mà vậy khách mời lại tiếp tục câu chuyện còn đang dang dở song thỉnh thoảng ánh mắt lại hướng về phía Thành đốc quân, hễ thấy hắn có vẻ đồng ý trao đổi thì lập tức tiến lên Du và Đỗ Yến đứng một bên, giải thích cặn kẽ về thân phận, địa vị cùng với ngành nghề của từng người. Hắn biết Đỗ Yến không muốn trốn sau lưng hắn để tìm kiếm sự che Đỗ Yến mau chóng quen với tình hình của thế giới này chính là cách bảo vệ tốt nhất. Thành Du hiểu công tử Yến nhà hắn chẳng phải chim choàng yến trong lồng mà là đứa con cưng của trời nắng mưa thất khi dứt lời, Thành Du thấp giọng hỏi “Thế nào? Thử tiếp cận bọn họ nhé?”Đỗ Yến gật đầu, đáp “Ừ.”Thành Du ngẩng đầu nhìn sang đám người chờ từ lâu kia, bọn họ nhanh chóng đoán được ý, tự sắp xếp theo tư lịch và địa vị để lên giới mới một hai phú thương thôi mà Thành Du đã cảm thấy có chút không phú thương kia giới thiệu thì cứ giới thiệu đi, dẫn theo con gái, em gái hoặc cháu gái qua làm gì?Đương nhiên những người này đều biết tác phong làm việc của Thành Du, không giới thiệu các khuê tú đó cho hắn. Thế nhưng mục tiêu của bọn họ lại là Đỗ Du đứng đó, sắc mặt âm trầm. Đỗ Yến không hề phát hiện, lại tưởng là tập tục ở vị tiểu thư nào đó thẹn thùng tỏ vẻ sẽ để dành điệu nhảy đầu tiên tối nay cho Đỗ Yến thì Thành Du không còn nhịn nổi mà hắn ngồi ở vị trí cao đã lâu, tuy sự khó chịu lên đến đỉnh điểm song trên mặt vẫn rất thản chỉ ghé sát bên tai Đỗ Yến “Đến giờ rồi.”Đỗ Yến ngẩn người, nghi hoặc nhìn Thành Du. Bình thường thời gian sẽ không hết nhanh như bảo “Hiện tại vẫn nên cẩn thận chút.”Đỗ Yến nghĩ thầm đúng vậy, chẳng may biến mất dưới con mắt của bao nhiêu người thì nguy ngước mắt, hỏi “Vậy phải làm sao?”Thành Du quay sang nói với phú thương trước mắt “Xin lỗi, chúng ta còn có chuyện quan trọng cần bàn bạc.”Dứt lời, Thành Du và Đỗ Yến rời đi, lời mời của cô tiểu thư kia cứ thế bị bỏ người bước tới chỗ vắng nhất trên sân thượng, đối diện hoa viên. Cây cối trồng trong vườn được ánh đèn chiếu sáng, mờ mờ ảo ảo, ngoại trừ tiếng người ồn ào đằng sau và âm thanh côn trùng kêu thì chẳng thấy bất cứ vật thể nào đến khi Thành Du đóng cửa nối liền hội trường với sân thượng, xung quanh chỉ còn sót lại tiếng côn trùng rả Yến dựa vào lan can ban công quan sát động tác của hắn, khó hiểu nhướn mày “Ngươi làm gì vậy? Cứ thần thần bí bí.”Thành Du đáp “Ở bên ngoài phải cẩn thận hơn.”Đỗ Yến chưa kịp phản ứng thì Thành Du đã bước hai bước qua, sau đó chống tay lên lan Yến khẽ nhíu mày, bây giờ cậu bị vây trong lồng ngực Thành Du, loại cảm giác áp bách mãnh liệt ấy khiến cậu rất mất tự nhiên.“Ngươi…”Câu chất vấn còn chưa nói xong, đôi môi nóng rực của Thành Du đã hạ xuống. Cậu cả kinh, vô thức đẩy hắn ra song lại bị chế trụ ấn vào hôn thân mật chẳng những không bớt phóng túng mà còn càng trở nên càn Yến từ chối mấy lần song đối phương chẳng hề bị lay động, thậm chí cuốn cậu vào trong sóng tình kịch liệt hơn. Đỗ Yến miễn cưỡng duy trì lý trí, mở mắt nhìn thấy con ngươi đen kịt gần như không còn ánh sáng của Thành khẽ nhíu mày, chẳng biết đối phương lại chạm đến dây thần kinh nhạy cảm nào, hoàn toàn nằm ở gần ranh giới hắc Thành Du là con tin cũng có cái tính như thế. Bình thường trông rất ôn hòa, nhưng một khi đụng đến giới hạn lại trở nên cường thế cực Yến tự nhủ Thành Du đang mất lý trí do đó cậu không cố gắng chống cự nữa, chuẩn bị đợi đến lúc Thành Du bình tĩnh mới đẩy hắn biết bao lâu trôi qua, khí thế mãnh liệt trên người Thành Du cũng dần tiêu vẫn không lùi lại, chỉ dán lên bờ môi Đỗ Yến, nói”Chắc là có thể kiên trì đến ngày mai.”Đỗ Yến ngoảnh mặt, lạnh nhạt đáp “Buông ta ra.”Thành Du hiểu mình đang hơi quá bèn ngoan ngoãn nghe theo. Khi hắn đang định mở miệng thì bên trong hội trường bỗng có tiếng nổ lớn vang lên, sau đó là những âm thanh hoảng hốt lo không khí ám muội biến mất, hai người liếc mắt nhìn nhau rồi đồng loạt chạm vào bao Du giương súng và kéo cả rèm lẫn cửa ra để quan sát tình huống.“Không sao.”Đỗ Yến nghe vậy, đi lên phía trước. Hai người quay về hội trường, phát hiện đèn thủy tinh chẳng biết tại sao lại rơi xuống đại đống bộn bề ấy, rất nhiều tiểu thư đều vô cùng sợ hãi, may mà không ai bị trưởng thương hội luôn miệng sai người tới thu dọn tàn cục, bảo thuộc hạ qua trấn an đám mắt quá hỗn loạn, thời điểm Thành Du xuất hiện cũng chẳng có ai biết, khi có người khác nhắc mới kịp phản ứng. Ông ta áy náy, tiến lên đón “Khiến đốc quân chê cười rồi, chẳng biết bọn người hầu làm việc thế nào mà không phát hiện ra…”Thành Du không hứng thú, hắn đáp “Không sao, bọn ta còn bận nhiều việc, xin phép cáo từ trước.”Thành Du muốn đi thì đương nhiên chẳng có ai dám cản, hơn nữa ở đây còn vừa xuất hiện tai nạn ngoài ý muốn, hội trưởng thương hội sợ tái mặt tiễn hai người đến lúc ấy, người hầu dọn dẹp đống hỗn độn đi tới, cũng không biết chuyện gì xảy ra mà lại lao thẳng về phía Thành trưởng dựng đứng lông mày, đang định nổi giận thì thấy những người kia vứt đống đồ xuống đất, tay mò về phần Du có kinh nghiệm lâu năm trên sa trường nên hắn phản ứng cực nhanh, bọn chúng vừa mới hành động hắn đã đá văng hội trưởng, giúp đối phương tránh thoát sau đó kéo Đỗ Yến lăn một vòng tìm nơi ẩn súng vang lên, tiệc rượu còn đang ca múa tưng bừng bỗng chìm trong hỗn Yến và Thành Du trao đổi ánh mắt, phối hợp ăn ý tìm góc bắn tốt, bắt đầu giao chiến với đám đạo lớn hội trường bị đạo tặc đóng lại, thủ vệ bên ngoài nhất thời không thể vào trong cứu viện ngay lập tức. Trước mắt chỉ có hai người là có vũ khí, bù lại bọn họ đều rất hợp rơ, nhanh chóng đánh bại đám đạo cục diện đã nằm trong sự khống chế, phía Thành Du lại xảy ra sự Yến cũng không thấy rõ tình huống cụ thể, nói chung hiện tại đã biến thành cậu cầm sũng hướng về phía tên đạo tặc đang dùng dao găm kề sát cổ Thành cả thế, bàn tay cầm súng của Đỗ Yến vẫn không lẽ do tên đạo tặc bắt được Thành Du thấy đồng bọn lần lượt ngã xuống nên tinh thần sắp sụp đổ đến nơi. Lâm vào bước đường cùng, đôi mắt gã đỏ au, trên trán đổ mồ hôi hột, lắp ba lắp bắp nói.“Mày, mày mau bỏ súng xuống, nếu không trước khi chết tao sẽ cắt đứt cuống họng Thành đốc quân.”Lông mi Đỗ Yến rung nhẹ, Thành đốc quân? Xem ra lần ám sát này nhằm vào Thành Du bởi vì đối phương biết rõ thân phận lẫn tầm quan trọng của tặc thấy Đỗ Yến vẫn ung dung lại càng bối rối hơn, nói mà chẳng biết lựa lời “Bỏ súng xuống nếu không tao sẽ cắt cổ hắn đó! Trước khi chết có thể kéo Thành đốc quân chịu tội thay cũng không thiệt.”Đỗ Yến tiếp tục duy trì tư thế cũ, cân nhắc xác suất bắn trúng gã ta để cứu Thành Du là bao nhiêu. Nhưng đúng lúc ấy, cậu chợt bắt gặp ánh mắt kịt như nơi sâu nhất dưới đáy biển, không có nửa phần ánh sáng. Vẻ mặt bình thản khiến Đỗ Yến nhớ tới nhiều năm đứng trên tường thành giữa bầu trời tuyết, giương cung về phía Thành Du ở đằng ấy cậu định bắn trúng vai hắn, để mũi tên đó triệt để chấm dứt quan hệ tình cảm giữa hai người. Thế nhưng cuối cùng, cậu lại nhắm vào ngọc quan trên đỉnh đầu đối Bát từng hỏi cậu có mềm lòng hay không, Đỗ Yến chỉ đáp phòng ngừa vạn tại Đỗ Yến nghĩ khi đó chắc là mình đã động tâm, vì động tâm nên mới do dự, thay đổi kế hoạch lúc quan trọng tình cảm của cậu trước giờ đều vô cùng đạm bạc, động tâm rồi cũng không nhận trí bị tình cảm nhấn chìm. Đỗ Yến bối rối, trên mặt lộ vẻ chần trong khoảnh khắc ấy, thân thể Thành Du khẽ động, mặc kệ cuống họng bị cắt chảy máu, đoạt lấy con dao găm trong tay gã thế nhanh chóng xoay chuyển. Dù sao Đỗ Yến vẫn là Đỗ Yến, thấy Thành Du hành động thì lập tức bóp cò, gã đạo tặc hét lên một tiếng rồi ngã ám sát Thành đốc quân hữu kinh vô hiểm* cứ thế kết thúc, đương nhiên yến tiệc sẽ không thể tiếp tục nữa.*Hữu kinh vô hiểm gặp chuyện kinh sợ nhưng không có hiểm nguyQuân lính của Thành Du khống chế toàn bộ hội trường, tất cả khách mời đều bị thẩm vấn nghiêm ngặt, cố gắng bắt được kẻ chủ mưu trong thời gian ngắn rộn xong xuôi, lúc Đỗ Yến và Thành Du trở về dinh thự thì trời đã gần khi rời khỏi phủ đốc quân, Đỗ Yến không nhìn Thành Du lần nào, cũng chẳng nói gì thêm. Thời điểm bước vào dinh thự, cậu bèn tiến thẳng đến phòng mình, coi như không thấy Thành Du luôn đi phía sau, giơ tay định đóng cửa..Thành Du thẳng thắn dùng chân chặn lại. Áo khoác cởi ra tự lúc nào, để lộ băng gạc trên thương không sâu, khử trùng rồi dùng băng quấn chặt, mấy ngày nữa là khỏi. Đối với Thành đốc quân, vết thương cỏn con ấy chỉ bé bằng mắt hắn vẫn bày bộ mặt vô cùng đáng thương, lên tiếng “Cổ ta đau lắm.”Đỗ Yến lườm hắn, đáp “Đau thì uống thuốc, nói với ta làm chi?”Thành Du trả lời “Bận rộn cả ngày trên người toàn mùi mồ hôi, ta sợ tự tắm đụng vào vết thương rồi nhiễm trùng. Phiền em giúp ta được không?”Đỗ Yến thấy hắn kiên trì như vậy liền biết không thể nhốt đối phương ngoài cửa thêm nữa. Cậu lùi vài bước song vẫn không nhẹ dạ.“Có nhiễm trùng thì cũng là do ngươi tự chuốc lấy.”Thành Du không khỏi chột dạ, hắn cười nhạt “Không hổ là công tử Yến, tùy tiện phẩy tay là có thể giành lại giang sơn Nguyên Quốc. Ta lén lút làm gì cũng chẳng giấu được em.”Đúng vậy, khoảnh khắc Thành Du hành động, Đỗ Yến lập tức hiểu Thành Du đang cố ý để người khác uy hiếp. Dựa vào đầu óc và thân thủ của hắn, sao có thể xảy ra sơ sót không đáng có trong lúc quan trọng phần mục đích, nếu như Đỗ Yến đoán không lầm thì nó xuất phát từ mũi tên mà cậu bắn về phía hắn trên tường thành năm gì Thành Du này cũng là đầu thai chuyển thế, không phải đế vương Thành Du từng trải qua mọi chuyện. Ký ức của hắn không hoàn chỉnh cho nên mũi tên kia mới khiến hắn lấn sự lấn cấn đó lại là nguyên nhân khiến Đỗ Yến không thế tiến vào tầng mộng cảnh tiếp theo. Thậm chí Thành Du còn muốn sử dụng biện pháp ngu xuẩn để thăm dò Yến bị cái tên bỗng dưng trở nên ngốc nghếch này chọc cho tức giận đến bật cười. Ánh đèn vàng ôn hòa chiếu xuống một góc thư phòng, thanh niên ngồi sau bàn mặc áo ngủ bằng lụa, mái tóc trước giờ đều được trải vuốt cẩn thận nay lại để xõa vô cùng tùy ý trước này làm cho cậu thoạt nhìn trẻ hơn mấy tuổi, da thịt trắng nõn dưới ánh đèn tạo ra cảm giác trơn tay thon dài như hoa như ngọc nắm chặt chiếc bút máy màu đen viền vàng, lưu loát viết vài nét lên Yến ở trong mộng cảnh này đã lâu, gần như đã coi bản thân cậu là một người nghiêm cẩn bảo thủ và lạnh nhạt, thậm chí có chút bài xích các thiết bị điện tử tiên có điều bây giờ là xã hội hiện đại, công cụ dùng để liên lạc như điện thoại di động trở thành một thứ không thể thiếu, huống chi Đỗ Yến phải tính kế quá nhiều, không thể sống ẩn dật dụ như bây giờ, Đỗ Yến còn chưa viết xong, điện thoại trên bàn đã khẽ ngừng lại, trong lòng cảm thấy không thích bị quấy rầy nhưng vẫn cầm di động lên.【 Tạ Tư Kỳ đã tiết lộ tin tức cho Chu Nhã Lị. 】Trên mặt Đỗ Yến không có biểu tình gì, một tia bất mãn trong lòng cũng nhanh chóng tiêu tan, thay vào đó là cảm giác sung sướng khi kế hoạch đang tiến triển vô cùng thuận cục tất cả đã bắt đầu tiến vào nội dung chính, dần dần đi đến hồi cuối cùng. Nghĩ đến bữa ăn ngon sau khi mộng cảnh kết thúc, cậu cảm thấy mình hoàn toàn có thể tiếp tục chịu cướp đi quyền thế, mất đi tất cả thôi ấy mà, vì miếng ăn thì mấy thứ này đã nhằm nhò khi bình tĩnh trở lại, Đỗ Yến bắt đầu sắp xếp tình huống hiện tại, lên kế hoạch cho các bước tiếp Nhã Lị ở nước ngoài có thể kết thân với Tạ Tư Kỳ một phần cũng là nhờ công Đỗ đương nhiên sẽ không để mặc cho hai nhân tố bất ổn này tự do làm những gì mình Bá Thuận biết được thân thế của cậu vào lúc nào, bao giờ Tạ Tư Kỳ tiết lộ chuyện này cho Hạ Cẩn, đều nằm gọn trong lòng bàn tay Đỗ nay ông cụ Tạ đã bắt đầu giao phó dần mọi việc lại cho con cháu, Đỗ Yến vốn là người ông cụ coi trọng, thêm việc có tập đoàn Tạ thị chống lưng, cho nên hơn nửa nhà họ Tạ đã thuộc về Đỗ Tạ Bá Thuận đã gấp đến độ không từ thủ đoạn, thậm chí nghĩ ra cách dùng Tạ Tư Kỳ để kết thông Yến lựa chọn thời điểm này tiết lộ chuyện cậu không phải là huyết mạch Tạ gia cho Tạ Bá kể cả Tạ Bá Thuận biết Đỗ Yến không có huyết thống Tạ gia thì ông ta cũng không thể dễ dàng truyền tin tức này ra ngoài. Bởi vì trong tay Đỗ Yến có nhược điểm trí mạng của ông đại gia tộc như nhà họ Tạ, tuy ngồi ở vị trí cao nhưng không có gì là chắc chắn cả, một bước đi sai sẽ có thể dẫn đến sụp Đỗ Yến nắm trong tay có liên quan tới nhược điểm của Tạ Bá Thuận. Nếu như bị người có ý biết được động tay chân một cái thì sẽ hủy hoại cả Tạ chấp niệm của Tạ Bá Thuận đối với việc trở thành gia chủ nhà họ Tạ đã lớn đến mức sắp tẩu hỏa nhập ma, nhưng dù sao cũng lớn lên ở cái chốn phức tạp ấy, ông ta cũng chẳng ngu, biết mình không thể chọc giận Đỗ tiện đưa chuyện Đỗ Yến không có huyết thống Tạ gia ra ánh sáng chính là lưỡng bại câu thương. Thứ Tạ Bá Thuận muốn là thế lực khổng lồ của nhà họ Tạ chứ không phải một Tạ gia đã nát vậy ông ta chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó là khiến Hạ Cẩn và Đỗ Yến trở mặt với lấy được chứng cứ liên quan đến ông ta trên tay Đỗ Yến thông qua Hạ Cẩn thì Tạ Bá Thuận mới có thể công bố sự thật về thân phận của Đỗ Yến, làm cho cậu mất đi tư cách thừa nhiên là, bao giờ bằng chứng được đưa đến tay Hạ Cẩn hay thời điểm thích hợp để lộ thân thế của mình, Đỗ Yến cũng đã sắp xếp xong chỉ cần chờ tình hình dần dần hướng tới những gì mà cậu mong đợi, để Hạ Cẩn đứng trên đỉnh đạo đức, sau đó sẽ thuận lý thành chương bị đánh bại, giao toàn bộ Tạ gia cho Hạ Cẩn là Yến đưa quyền thế trong tay Tạ Bá Thuận cho Hạ Cẩn, dùng nó làm cơ sở diệt trừ một nhân vật phản diện là cậu đây. Cho nên cậu sẽ không dễ dàng để Tạ Bá Thuận rớt đài, nếu không còn Tạ Bá Thuận thì vở kịch tiếp theo chẳng thể tiếp tục diễn tại tin tức đã lọt vào tai Chu Nhã Lị, Đỗ Yến chỉ cần chờ Tạ Bá Thuận sử dụng thủ đoạn ly gián mình và Hạ Cẩn là xong.***Chu Nhã Lị cũng không phải một người ưa liều lĩnh, sau khi cô nàng tỉnh rượu bèn nghĩ đến thông tin mà Tạ Tư Kỳ vừa nói cho mình. Cô nàng cảm thấy rất vô lý, cho nên khi nào có được chứng cứ xác thực thì mới dám đi tìm Hạ phía Tạ Tư Kỳ đương nhiên đã chuẩn bị hết tất cả, chỉ đợi Chu Nhã Lị tìm tới khi lấy được chứng cứ, cô nàng dựa theo thời khóa biểu của Hạ Cẩn, chặn người trước cửa lớp học."Anh Hạ Cẩn, em mời anh uống một tách cafe nhé?"Hạ Cẩn nhìn cô gái trước mặt, trong lòng càng thêm khẳng định những gì Đỗ Yến nói rất đúng. Tình cảm mà Chu Nhã Lị dành cho hắn có lẽ không được như bình Cẩn có ngu ngốc đến đâu thì đối với một cô gái cứ suốt ngày bám theo mình như thế cũng vẫn phát hiện ra cái gì đó sai đã như vậy, Hạ Cẩn càng phải chú ý giữ khoảng cách với Chu Nhã Lị. Hắn không muốn sự tình nháo đến mức ngay cả bạn bè cũng không thể làm được góc nhìn của hắn, tình cảm của Chu Nhã Lị đối với hắn là dựa trên thời gian sớm chiều ở chung hồi nhỏ, hiện tại hai người họ cũng đã thành niên cũng đã thay đổi quá nhiều, chờ tới lúc Chu Nhã Lị tỉnh ngộ, cũng sẽ không tiếp tục si mê không buông nữa."Xin lỗi..."Hạ Cẩn còn chưa dứt câu, Chu Nhã Lị đã tiến lên trước một bước, thấp giọng nói "Là chuyện có liên quan đến cậu của anh, Tạ Yến."Bên trong tiệm cafe ngoài trường đồ uống xong, Hạ Cẩn trực tiếp mở miệng hỏi "Em vừa mới nói chuyện có liên quan tới cậu anh là sao?"Chu Nhã Lị hiểu tính Hạ Cẩn, cũng không vòng vo nữa, trực tiếp tiết lộ bí mật "Hai người không có quan hệ máu mủ.""Cái gì?"Chu Nhã Lị nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Cẩn, cảm thấy việc này rất khả quan "Tạ Yến kia vốn không phải là người nhà họ Tạ, anh ta vẫn luôn lợi dụng anh để nắm giữ quyền lực của Tạ gia."Chu Nhã Lị phát hiện đồng tử Hạ Cẩn co rút lại vì khiếp sợ. Cô nàng âm thầm suy nghĩ, bước đi này của mình hẳn là đã đúng cô nàng cảm thấy biểu cảm Hạ Cẩn có hơi đáng sợ, nhưng vẫn bình tĩnh tiếp tục nói "Em có một người bạn là người nhà họ Tạ, đây là bí mật mà ba chị ấy vô tình tiết lộ ra."Hạ Cẩn chợt tỉnh táo lại "Những gì người nhà họ Tạ nói không đáng tin."Sự kinh ngạc qua đi, lý trí của Hạ Cẩn bắt đầu phát huy tác góc nhìn của hắn, với tính tình lãnh đạm của Đỗ Yến, nếu như hai người họ không phải ruột thịt thì người nọ sao có thể tốn công tốn sức nhận nuôi mình, thậm chí vì để dạy dỗ mình cẩn thận mà ở lại Nam Thành ba năm, rời xa trung tâm quyền lực Tạ Nhã Lị đã sớm chuẩn bị kĩ, biết nếu chỉ nói suông sẽ rất khó để thuyết phục Hạ nàng lấy một tập tài liệu trong túi xách, để lên bàn, đẩy về phía khi Hạ Cẩn mở ra xem, phát hiện bên trong là báo cáo kiểm tra sức khoẻ. Trên đó viết Tạ Thúc Bình nhóm máu O, vợ của ông cũng mang nhóm máu O nhưng ở phần cuối lại ghi Đỗ Yến là nhóm máu Cẩn xem đi xem lại báo cáo kiểm tra này, nghiến răng, biểu tình trên mặt như rời non lấp biển, vô cùng khủng Nhã Lị nghĩ rằng Hạ Cẩn đang tức giận. Dù sao người thân mà hắn chờ đợi đã lâu lại không có bất kỳ quan hệ ruột thịt nào với hắn, thậm chí chưa bao giờ nói cho hắn nghe sự này nếu suy nghĩ sâu xa một chút, liên hệ với việc nhượng quyền của ông cụ Tạ và nội đấu trong nhà họ Tạ. Chu Nhã Lị cảm thấy, chỉ cần là người thông minh đều có thể tưởng tượng ra một màn tranh đấu tràn ngập mưu ma chước quỷ của hào môn thế gia."Cậu ấy, có biết chuyện này không."Chu Nhã Lị hiểu ý Hạ Cẩn, gật đầu đáp "Hẳn là biết rồi, báo cáo kiểm tra này là lấy từ chỗ anh ta mà.""Anh Hạ Cẩn, bạn của em muốn..."Còn chưa dứt câu, Chu Nhã Lị đã thấy Hạ Cẩn cầm tập tài liệu kia đứng bật dậy, thậm chí không nói với cô nàng nửa lời đã ra ngoài cửa."Ủa, sao vậy?"Chu Nhã Lị sững sờ, tức đến mức phải đi ba mặt một lời với đối phương à?Chu Nhã Lị cũng không biết Tạ Tư Kỳ đang ở một bên chờ đợi, chỉ hay mình đã đạt được mục đích, cho nên cũng không cố gắng ngăn cản Hạ nàng ngồi tại chỗ, chờ Hạ Cẩn cắt đứt với cậu của hắn. Lúc đó Hạ Cẩn nhất định sẽ phải chịu đả kích rất lớn, cần một hồng nhan tri kỷ ở Chu Nhã Lị ở nước ngoài rất thích cướp bồ người khác, mỗi lần như thế đều khiến cô nàng cảm thấy mình rất có sức hấp nhiên, Hạ Cẩn không giống vậyHạ Cẩn mới lao ra ven đường, liền ngừng này không hề đơn giản. Nếu bọn họ không phải cậu – cháu ruột thì chỉ có thể tháo xuống một phần gông xích đeo trên người hắn mà thôi. Đỗ Yến nghĩ thế nào Hạ Cẩn hoàn toàn có thể đoán Yến chỉ coi hắn là một vãn bối, Hạ Cẩn có thể hiểu được tại sao đối phương lại cảm thấy vậy, bởi vì ngay từ đầu Đỗ Yến đã dùng thân phận trưởng bối xuất hiện trong cuộc đời của vậy, Hạ Cẩn chợt tỉnh táo lại. Bây giờ tuy hắn có lập trường nhưng lại chưa có năng lực để bày tỏ tấm thích một người nào đó thì nên để đối phương làm những gì mình muốn, có được thứ mình Cẩn bắt đầu nghĩ, Đỗ Yến muốn làm gì, thích cái gì thường cậu sinh hoạt rất gò bó, không có yêu cầu quá cao về vật chất, quần áo mặc dù được đặt làm riêng nhưng cũng không nhiều, đều là những kiểu dáng vô cùng đơn giản. Xe cũng là loại xe thương vụ an toàn, tính năng ưu việt, thậm chí nhà ở cũng chỉ cần thoải mái là mà cậu hắn muốn rốt cuộc là gì Cẩn nghĩ, mỗi lần Đỗ Yến nói với hắn những chuyện tranh đấu nhau trong Tạ gia mới lộ ra chút hứng thú, tuy chỉ là thoáng qua nhưng Hạ Cẩn vẫn nhanh chóng nắm bắt được tâm tình đối họ Tạ à? Hạ Cẩn không có hứng thú với nơi chướng khí mù mịt như Tạ gia. Chỉ có điều nếu như cậu hắn thích thì Hạ Cẩn có thể giúp cậu dành lấy tất vậy, Hạ Cẩn xoay người, trở lại tiệm cà phê."Xin lỗi, vừa mới nghe tin có hơi không khống chế được." Hạ Cẩn ngồi đối diện Chu Nhã Lị."À." Tuy Chu Nhã Lị cảm thấy ngạc nhiên vì Hạ Cẩn bỗng dưng lại xuất hiện, song cũng không nói gì thêm."Bạn em muốn gặp anh hả?" Hạ Cẩn khôi phục lại dáng vẻ ôn hòa như trước, khóe miệng nở một nụ cười lịch sự.

nhân vật phản diện biến thành bạch nguyệt quang